Đường xưa lối cũ - Giai điệu của nỗi buồn và những tiếc nuối

Đăng bởi: Xe Chạy Chậm lúc 09-12-2024 15:51
Chuyên mục: Lời nhạc | Lượt xem: 153
Tiếng đàn guitar réo rắt, giọng ca da diết cất lên, từng câu chữ của "Đường xưa lối cũ" như cứa vào lòng tôi, khơi gợi những nỗi niềm sâu kín nhất. Có lẽ, phải chăng ai trong chúng ta cũng từng có một "con đường xưa lối cũ" để nhớ về, để tiếc nuối ?
Đường xưa lối cũ - Giai điệu của nỗi buồn và những tiếc nuối

Tôi cũng vậy. Quê hương tôi là một làng quê nhỏ bé, yên bình với con đường làng quanh co, rợp bóng tre xanh. Nơi ấy có tuổi thơ tôi, có những người tôi yêu thương. Giờ đây, xa quê đã lâu, mỗi khi nghe "Đường xưa lối cũ", lòng tôi lại trĩu nặng.

"Đường xưa còn đó nắng vẫn lên vẫn trăng treo ven đồi
Mà hình bóng cũ thiếu trong tôi mỗi khi nghe chiều rơi"

Nhớ ngày nào, tôi và đứa em gái nhỏ thường cùng nhau dạo chơi trên con đường làng, ngắm nhìn ánh trăng, lắng nghe tiếng ca vọng lại từ dòng sông. Em tôi, cô bé có mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt to tròn luôn ánh lên vẻ tinh nghịch. Chúng tôi cùng nhau lớn lên, chia sẻ mọi buồn vui, bí mật. Vậy mà, thời gian trôi qua, em tôi theo chồng về nơi xa, bỏ lại tôi với nỗi nhớ khôn nguôi.

Rồi mẹ tôi, người phụ nữ tảo tần, giàu đức hy sinh, cũng rời xa tôi mãi mãi. Ngày tôi trở về, chỉ còn lại ngôi nhà cũ im lìm, lạnh lẽo. Cảnh vật vẫn đó, mà người xưa đã khuất bóng. Nỗi đau mất mát quá lớn khiến tôi như ngã quỵ.

"Đường xưa lối cũ" không chỉ gợi lên nỗi buồn hoài niệm, mà còn là nỗi luyến tiếc những kỷ niệm đẹp đẽ đã qua. Tôi luyến tiếc tuổi thơ vô tư, luyến tiếc những ngày tháng có em gái bên cạnh, luyến tiếc vòng tay ấm áp của mẹ. Giờ đây, tất cả chỉ còn là những mảnh ký ức vụn vỡ, mỗi lần nhớ về lại khiến tim tôi nhói đau.

Phải chăng, trong nỗi buồn ấy còn có cả sự oán trách? Tôi oán trách thời gian sao quá vội vã, oán trách số phận sao quá nghiệt ngã. Giá như tôi có thể níu giữ thời gian, giá như tôi có thể trở về quá khứ, để được ở bên em, bên mẹ thêm một lần nữa...

Nhưng tất cả chỉ là "giá như". Cuộc sống vẫn tiếp diễn, và tôi phải học cách chấp nhận sự thật, học cách sống chung với nỗi buồn. "Đường xưa lối cũ" vẫn sẽ mãi là bản tình ca buồn da diết trong tim tôi, nhắc nhở tôi về những điều đã mất, để tôi biết trân trọng hơn những gì đang có.

Cảm ơn "Đường xưa lối cũ", đã cho tôi được khóc, được nhớ, được trải lòng mình. Và cảm ơn những ai đã đồng cảm với nỗi niềm của tôi, để tôi biết rằng mình không hề đơn độc trên con đường đời đầy chông gai này.

Phản hồi (0)

Đăng nhập

Cùng chuyên mục

Giáng sinh, mùa của yêu thương và hy vọng, nhưng cũng là mùa dễ khơi gợi những nỗi niềm sâu kín. "H…

"Hiu hắt đời nhau" không chỉ là một giai điệu buồn da diết mà còn là câu chuyện tình yêu dang dở, t…

"Đời Đá Vàng" là một bài hát đầy tâm trạng, nói lên sự thua thiệt, bất lực của con người trước nhữ…

Bài viết khác

Của:

Trăm họ ước mơ, mơ mái nhà chiều khơi lửa ấm ...

Lo nghĩ nhiều quên rằng bị muỗi cắn ...

Vợ chồng hòa thuận thì con cái sẽ hạnh phúc, gia đình hạnh phúc thì bậc ông bà sẽ an lòng.