Bạn đường ơi, ta đã đi cùng nhau,
Qua bao ghềnh đá, vượt suối sâu.
Những ngày nắng cháy, cùng nhau chia bát nước,
Những đêm mưa dầm, chung manh áo che đầu.
Nay chân bạn mỏi, gối chùng muốn nghỉ,
Đường dài phía trước, có làm bạn phân vân ?
Ta hiểu lắm chứ, gian nan nào dễ vượt,
Sức người có hạn, ý chí cũng đôi phần.
Ta không trách bạn, đường đời ai chẳng mỏi,
Có lúc muốn dừng, tìm chốn nghỉ ngơi.
Nhưng bạn ơi hỡi, đích đến còn xa lắm,
Đừng để nản lòng khuất lấp chí trai.
Hãy nhìn lại xem, bao người đang cố gắng,
Vượt qua thử thách, hướng tới ánh bình minh.
Nếu ta chung sức, đồng lòng cùng bước tiếp,
Việc lớn đến đâu, cũng chẳng ngại nhọc nhằn.
Bạn đường chân mỏi, xin đừng vội buông xuôi,
Hãy tựa vai ta, ta dìu bạn bước lên.
Đường đời dẫu khó, có bạn bè chung lối,
Chông gai nào cản, ta cùng nhau vượt lên!
Rồi mai này đây, khi vinh quang đã đến,
Ta lại cùng nhau, ôn lại chuyện đã qua.
Và bạn sẽ thấy, quyết tâm không bỏ cuộc,
Là bài học quý, theo ta cả một đời.
Trăm họ ước mơ, mơ mái nhà chiều khơi lửa ấm ...
Lo nghĩ nhiều quên rằng bị muỗi cắn ...
Vợ chồng hòa thuận thì con cái sẽ hạnh phúc, gia đình hạnh phúc thì bậc ông bà sẽ an lòng.
Trăm họ ước mơ, mơ mái nhà chiều khơi lửa ấm ...
Lo nghĩ nhiều quên rằng bị muỗi cắn ...
Vợ chồng hòa thuận thì con cái sẽ hạnh phúc, gia đình hạnh phúc thì bậc ông bà sẽ an lòng.